Thơ Buồn Thêm một - Trần Hòa Bình Thêm một chiếc lá rụng Thế là thành mùa thu Thêm một tiếng chim gù Thành ban mai tinh khiết
Dĩ nhiên là tôi biết Thêm một phiền toái thay Nhưng mà tôi cũng biết Thêm một lắm điều hay
Thêm một lời dại dột Tức thì em bỏ đi Thêm một chút lầm lì Thể nào em cũng khóc
Thêm một người thứ ba Chuyện tình đâm dang dở Cứ thêm một lời hứa Lại một lần khả nghi
Nhận thêm một thiếp cưới Thấy mình lẻ loi hơn Thêm một đêm trăng tròn Lại thấy mình đang khuyết
Dĩ nhiên là tôi biết Thêm một lắm điều hay./.
Ðề tài: Thơ Buồn
Thơ Buồn 18
Phải không Anh khi cuộc đời vẫn thế Yêu nhau nhiều tất sẽ phải chia ly Biết bước đi là trong lòng đau khổ Nén vào lòng những hơi thở buồn tênh Lẻ bước chân mỗi lúc đi về Rồi hốt hoảng chợt bóng ai qua phố Lá vẫn rơi và mây bay, gió thổi Trời vẫn trong mà buồn khổ phải chia lìa./.
Re: Thơ Buồn Dẫu tim Em có suối tình trong đó Cũng đâu bằng hơi ấm của tình Anh Tình Anh đó như con sóng êm đềm Tình Em đó như con thuyền không bến
Re: Thơ Buồn Trời mưa Em về mưa ướt áo Như ngỡ trời giông bão Anh đâu rồi Tình cũ ngày xưa ? Những tháng ngày qua Chúng mình Giả dối Cuộc đời này Sắc sắc không không Em không còn niềm tin Đủ sức để yêu, để răn mình chịu đựng Trái tim yêu một lần rạn vỡ Là muôn đời chẳng lành lại đâu anh Xin cho em một chữ vô thường Nhớ và quên Bình lặng …
Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu...
Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu Nhưng không phải yêu nhau, Mà là yêu người khác.
Anh sẽ nắm tay một người con gái Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác...
Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em Anh rồi cũng chẳng còn ghen, Những chỗ không anh, em diện màu áo mới. Tại đường phố đông người Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.
Có thể một ngày em mặc áo cô dâu Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh...
Giông bão đi qua ô cửa màu xanh Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.
Có bao nhiêu sao sáng trên đầu Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa...
Vẫn say mê như chưa hề cũ Em nghe lại những bản tình ca Vẫn dịu dàng,vẫn thiết tha như thế Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau ?
"for someone far far away... ~ Pie 2229~"
|